Duyên Nam

Đêm ba mươi....






Đêm ba mươi. Một đêm dài trừ tịch
Tờ cuối cùng trên tấm lịch một năm
Chẳng bao lâu...tiếng cười nói vang ầm
Và pháo nổ! Giờ cuối năm đâu đó!
 
Én đã về cùng mai vàng ngoài ngỏ
Pháo nổ giòn xác giấy đỏ đầy sân
Ờ...năm mới...gội bỏ chất phong trần
Để quá khứ xa dần ta nhục thể.
 
Ta sẽ vui! Sẽ vui cùng nhân thế
Một nụ cười...cũng kể là mùa xuân?
Dẫu nơi đây không chim én đi tuần
Không có chúng khuân về hơi nắng ấm.
 
Đêm ba mươi...tuyết buồn rơi chầm chậm
Rải lưa thưa...lấm tấm mặt con đường
In gót giày người lữ thứ tha hương
Đang dõi mắt về phương trời xa thẳm.
 
Tuyết vẫn rơi...nhưng  tim ta đang ấm
Một chuổi đời đã đậm chấm phong ba
Mùa đổi thay! Thời chuyển tiếp thôi mà!
Đâu là gì! Mà ta xoay tâm trí?

Mùa đổi thay bao năm dài thế kỷ
Ta chỉ là chấm tí trong nhân gian
Nơi đâu cũng có thể là địa đàng
Sao không thể...bàng quan mùa thay đổi?
 
Đêm vẫn đêm...soi đèn đường sáng tối
Nhảy chập chờn theo lối đổi cành cây
Gió nhè nhẹ như đùa giỡn đêm nầy
Đêm trừ tịch...nơi đây thì cũng thế.
 
Duyên Nam
31-01- 2022

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 31 tháng 1 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Đêm ba mươi...."